sự tích hoa phượng vĩ

Chùm phượng vĩ em cầm là tuổi tôi mười tám Thuở chẳng ai hay thầm lặng mối tình đầu" Tuổi 18 của tôi trôi qua cũng khá mờ nhạt, không có mối tình nào ngoài mối tình với sách vở vì tôi sợ rớt đại học, cho nên tôi cũng chẳng để ý đến nét đẹp mộc mạc của đóa phượng vĩ ấy, cho đến tận mùa hè năm nay. Tả cây phượng vĩHướng dẫn Đề bài: Em hãy tả cây phượng vĩ trong sân trường em. Bài văn mẫu hay nhất tả cây hoa phượngtrường em Trên sân trường nhà em có Hoa lan huyết nhung (hay có tên gọi là lan phượng vĩ) bắt đầu có nụ từ cuối xuân tháng 3-4 và nở rộ vào mùa hè tháng 5-7, hoa có cánh và màu hoa đỏ rực như hoa phượng vĩ. Đây loài lan ưa ánh sáng mạnh, có khả năng chịu hạn, chịu nóng cao rất dễ trồng. Nét đặc trưng của lá Phượng Vĩ Hoa Phượng đỏ tươi rực rỡ. Hoa Phượng Vĩ sở hữu màu đỏ tươi tràn đầy năng lượng, nở thành nhiều cánh. Cuống cánh hoa dài, phiến rộng, mặt cánh hoa có các đốm trắng. Mỗi một chùm hoa dài 20-50cm, nở rộng và thưa. Những ngày cuối tháng 5, hoa phượng vĩ - loài hoa gắn liền với tuổi học trò khiến bao người hoài niệm - bắt đầu nở rộ. Mùa này, không hiếm để bắt gặp những góc rực đỏ màu hoa phượng cùng những bạn trẻ diện áo dài, háo hức chụp ảnh cho nhau để lưu giữ những khoảnh khắc đẹp. membaca cepat sebuah bacaan bertujuan untuk menemukan informasi tanpa. Khi những cành hoa phượng nở lác đác vài bông hoa là lúc mùa hè gõ cửa. Đến lúc mùa hoa phượng nở rộ là mùa thi đến, năm học cũ khép lại và mở ra kì nghỉ hè với nhiều kỉ niệm. Hoa phương gắn liền với kỉ niệm buồn vui tuổi học trò, hình ảnh nhánh hoa phượng gắn vào giỏ xe, hoa phượng cài tóc hoặc ép vào vở... là những hình ảnh thanh xuân đẹp đẽ nhất của đời học sinh. Mục lục Đặc điểm cây phượng vĩ Cây phượng vĩ còn được gọi với nhiều tên khác là phượng hồng, xoan tây, cây kim hoàng hoặc cây điệp tây. Nguồn gốc của cây phượng từ những nước có khí hậu nhiệt đới và cận nhiệt đới. Cây phượng đầu tiên được tìm thấy ở miền tây Madagascar. Sau đó, cây phượng được nhân giống và trồng ở nhiều quốc gia, Việt Nam là một trong những vùng đất có khí hậu và thổ nhưỡng phù hợp cho sự phát triển và sinh trưởng của cây phượng. Cây phượng vĩ là loại cây thân gỗ, có tuổi thọ lâu năm. Mỗi cây có chiều cao trung bình tầm 20-25m. Thân cây hoa phượng được phân thành nhiều nhánh. Cây phượng vĩ nở rộ thật đẹp đẽ Lá của cây phượng vĩ là loại lá kép long chim, tương tự như lá me. Lá có chiều dài tầm 40-45cm. So với các loại lá khác thì lá cây phượng mọc rậm rạp trải khắp cây nên cây phượng cho bóng mát rộng. Hoa của cây phượng có nhiều loại, bao gồm hoa phượng đỏ, hoa phượng tím, cây hoa phượng vàng... Tuy nhiên, hoa phượng vĩ đỏ là phổ biến nhất. Cây phượng tím chỉ được trồng thử nghiệm ở Đà Lạt. Hoa phượng có cánh to và đẹp, mọc thành từng chùm tập trung ở ngọn. Nếu bạn băn khoăn hoa phượng có mấy cánh thì câu trả lời là có có 5 cánh, gồm 4 cánh hoa tỏa rộng màu đỏ bên ngoài và 1 cánh mọc thẳng bên trong. Cánh hoa bên trong có kích thước lớn hơn 4 cánh bên ngoài và có màu lốm đốm trắng hoặc vàng. Không chỉ đẹp mà hoa phượng còn có mùi thơm nhẹ, mỗi mùa hoa phượng nở cả không gian thoang thoảng mùi thơm làm tâm hồn thêm dịu nhẹ. Rễ của cây phượng thuộc loại rễ chùm cắm sâu xuống lòng đất, tiếp với mạch nước nguồn nên hoa phượng sinh trưởng tốt, có thể chịu được khô hạn. Ở những vùng nắng gắt và vùng đất ngập mặn cây phượng vẫn có thể sinh trưởng và phát triển tốt. Hoa phượng nở thành chùm thật đẹp Cây hoa phượng là loại cây có quả, hình dáng quả phượng như quả đậu dài tới 60cm, bản rộng tầm 5cm. Bên trong mỗi quả phượng có các hạt nhỏ tròn bằng hạt đậu đỗ, người ta dùng hạt của trái phượng để ươm giống cây con. Hoa phượng tượng trưng cho tuổi học trò Hoa phượng bắt đầu nở từ tháng 4 và đến tháng 6 là nở rộ. Đây là thời khắc nghỉ hè của học sinh, với những học sinh năm cuối cấp thì hình ảnh cây phượng gắn liền với nỗi buồn khi chia tay bạn bè, thầy cô để bước tiếp chặng đường phía trước. Đây cũng chính là lý do hình ảnh cây phượng, lá phượng và hoa phượng được ép vào những cuốn nhật kí với những lời chia tay đẫm nước mắt. Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng Hoa phượng là biểu tượng của tình yêu học trò thơ ngây và e ấp. Tình yêu thuở ấy dù chỉ đơn giản là ánh mắt đượm tình, cái nắm tay, nụ hôn má vụng dại cũng đủ làm người ta khắc lên một nỗi nhớ dài đăng đẵng suốt đời người. Và khi có dịp trở lại mái trường, ngồi lại hàng ghế đá năm xưa dưới bóng cây phượng đỏ, ngắm nhìn hoa phượng rơi ta lại nhớ tình yêu thơ ngây đó một cách da diết. Hình ảnh cây hoa phượng còn gắn liền với tình bạn đẹp đẽ. Dưới tán cây phượng đó là cả một khung trời kỉ niệm, những buồn vui thời cắp sách tới trường, những kì thi kéo dài, những tiếng cười rộn vang làm xốn xao con tim. Chắc hẳn ai trong mỗi chúng ta, kí ức thanh xuân gắn liền với hình ảnh của cây phượng, hoa phượng thời học trò là kí ức đẹp đẽ nhất. Công dụng cây hoa phượng Không chỉ đẹp mà cây hoa phượng vĩ còn mang đến nhiều công dụng trong cuộc sống. Trong dân gian, người ta thường dùng rễ và vỏ thân cây phượng để bào chế nên thuốc hạ nhiệt, trị sốt vô cùng hiệu quả. Đặc biệt, đặc biệt vỏ cây phượng phơi khô và sắc lấy nước uống dùng để điều trị các bệnh như sốt rét, tê thấp, đầy bụng. Với những người có chứng tăng huyết áp thì uống nước sắc vỏ cây phượng sẽ giảm huyết áp hiệu quả. Cây hoa phượng mang nhiều công dụng trong cuộc sống Không những thế, tinh dầu trong vỏ và hoa phượng được dùng để xoa bóp để làm giảm căng thẳng cơ bắp. Tinh dầu hoa phượng còn làm thư giãn tinh thần, xua tan đi những mệt mỏi và căng thẳng của ngày dài. Hình ảnh đẹp đẽ và rực rỡ của hoa phượng Hoa phượng nở đỏ rực vào mùa hè Dưới tán cây hoa phượng là cả một khung trời kỉ niệm Hình ảnh hoa phượng gắn với thời thanh xuân đẹp đẽ Hoa phượng nở rộ khoe sắc cả khung trời Con đường rợp bóng hoa phượng nở Ngoài phượng đỏ còn có phượng tím Phượng tím làm xao xuyến lòng ai Hy vọng bài viết trên đây của chúng tôi về hoa phượng đã giúp các bạn xuôi về miền kí ức gọi hè, gọi những giấc mơ, những kí ức đẹp đẽ thời học sinh năm ấy trở về. CÔNG TY CP XNK HOA TƯƠI 360 - Dịch vụ cung cấp hoa tươi 63 tỉnh thành Hotlines 0936652727 - 0977 301 303 Email [email protected] Website Sự tích hoa phượng là một truyện cổ tích của nhà văn Phạm Hổ, được in trong tập sách Chuyện hoa chuyện quả Toàn tập, Hà Nội, 1993, câu chuyện vừa mang âm hưởng dân gian, vừa có phong cách hiện đại kể về dấu tích hình thành nên loài hoa phượng vĩ ngày nay. Đây là một câu chuyện cảm động về tình nghĩa thầy trò, ý chí chuyên cần, trách nhiệm với cộng đồng, xã hội của lứa tuổi thanh niên; mang ý nghĩa về sự chia ly của lứa tuổi học trò chuẩn bị chia xã mái trường, sự hy sinh, mất mát bởi chiến tranh.[1] Hoa phượng vĩ là loài hoa gắn liền với ký ức tuổi học trò mỗi khi hè tới, chùm hoa phượng vĩ đỏ rực cả góc trời được trồng để làm mát, tạo bóng râm trên vỉa hè, đường phố, trong công viên hay trường học. Lá cây thuôn dài, mềm mại như lông chim phượng điểm trên đó là bông hoa đỏ thắm như chiếc đầu của loài chim, vì vậy nên mọi người gọi cây này là cây hoa phượng vĩ. Tìm hiểu chung về hoa phượng vĩ Tên gọi khác phượng vỹ, xoan tây, điệp tây Tên khoa học Delonix regia Tên tiếng anh Phoenix-flower, Flamboyant, Royal poinciana và Mohur tree Tên tiếng trung 鳳凰木, 金鳳ư Chi Phượng vĩ Delonix Họ Caesalpiniaceae Nguồn gốc Cây có nguồn gốc từ Madagasca và được trồng rộng rãi ở nhiều nơi thuộc miền khí hậu nhiệt đới ẩm. Đặc điểm hình thái cây hoa phượng vĩ – Thân cây Cây phượng thuộc cây thân gỗ khá lớn, cây có chiều cao khoảng từ 10-20m. Cây có nhiều cành nhánh mọc nghiêng nhau nên tán lá rộng. Vỏ cây có màu xám trắng và khá nhẵn. – Cấu trúc lá Lá cây thuộc loại phức kép lông chim 2 lần vì thế nhìn lá tuy nhỏ nhưng lại khá dày. Mỗi cành lá dài từ 30-50 cm có có khoảng 20-40 lá chét lông chim lớn cùng với khoảng 20 đôi lá chét phụ. Những lá sếp xít nhau cùng với nhiều cành nhánh tạo nên một khoảng râm khá lớn. Lá có màu lục nhạt rụng thưa mà mùa khô. – Hình dáng hoa Hoa nở thành từng chùm lớn có chiều dài từ 20-50 cm. Hoa nở thưa cánh và xòe rộng. Những hoa lớn khi nở có màu đỏ tươi những cánh tràng có cuống dài. Mép cánh hoa hơi nhăn, cánh hoa lớn nhất có màu cam đỏ, những cánh còn lại của bông phượng có những vạch đốm trắng khá đẹp mắt. Nhị của hoa có bao phấn con con màu đỏ. – Đặc điểm quả Sau khi hoa tàn cây bắt đầu tạo quả. Quả phượng dài, dẹt, có chứa hạt bên trong. Khi quả còn non có màu xanh, già chuyển màu nâu xám. Quả có thể dài từ 20-60cm. Hạt phượng rất cứng. Điều kiện sinh trưởng và cách trồng cây phượng Hoa phượng vĩ là cây ưa sáng và có tốc độ phát triển trung bình. Nếu gặp điều kiện thuận lợi cây phát triển khá nhanh chóng. Cây phượng vĩ được trồng bằng hạt, chiết cành hoặc giâm cành. Cây phù hợp với đất giàu dinh dưỡng, ẩm nhưng cần thoát nước tốt. Tuy nhiên, phượng vẫn là cây có thể chịu được thời tiết khô hạn hay đất mặn. Cây phượng ưa sáng vì thế nếu trồng cây ta cần phải trồng ở nơi có đủ ánh sáng để cây quang hợp, tổng hợp chất dinh dưỡng nuôi cây. Nếu trồng trong bóng râm cây sẽ dễ chết hay vóng cao thân còi cọc. Ứng dụng trong cuộc sống Cây được trồng nhiều trong công viên, trường học, vỉa hè đường phố…giúp cho môi trường thêm trong lành hơn. Đồng thời với ưu điểm tán rộng và dày cây tỏa bóng mát giúp cho quang cảnh thêm mát mẻ cũng như đẹp hơn nhờ màu hoa. Xem thêm Thơ hay tuổi học trò cùng hoa phượng vĩ những ngày hè Ý nghĩa hoa phượng đỏ rực cả góc trời báo hiệu mùa hè đến Sự tích hoa phượng vỹ về tình cha con và tình yêu đất nước Sản phẩm có thể chọn mua Bài viết liên quan Thứ 2, 11/12/2006 1045 Hoa có năm cánh đỏ rực và nhìn cả cây hoa nở rộ, người ta thấy giống như một mâm xôi gấc. Cái mâm xôi ngày nào người bố đã giấu năm người con trong đó và đội đi giết giặc. Đó là cây hoa Phượng ngày nay. Ngày xưa, xưa lắm, ở một vùng đất đồi kia, có một ông thầy dạy võ nổi tiếng về tài đánh kiếm. Vợ ông chết sớm, ông thương vợ, không lấy ai nữa nên ông không có con. Ông đi xin năm người con trai mồ côi ở trong vùng về làm con nuôi. Ngoài những giờ luyện võ, ông lại cho năm người đi học chữ, vì ông muốn năm người cùng giỏi võ, giỏi văn. Tuổi năm người con xấp xỉ ngang nhau. Năm ấy, họ chỉ mới mười ba, mười bốn... Người nào học cũng khá và tài múa kiếm thì nổi tiếng khắp vùng. Ai cũng dễ nhận được họ vì ông sắm cho năm người năm bộ quần áo màu đỏ, để mặc ra đường. Thương bố nuôi nên năm người con rất biết nhường nhịn nhau và yêu quý mọi người trong làng... Năm ấy trong nước có loạn. Giặc ngoài kéo vào. Nhà cháy, người chết. Tiếng kêu khóc và lòng oán giận cứ lan dần, lớn dần. Đâu cũng đồn tên tướng giặc có sức khỏe kỳ lạ. Chỉ cần đạp nhẹ một cái cũng làm bật gốc được một thân cây to. Hắn lại sử dụng một cây thương dài và nặng, đâm chết từng xâu người một cách dễ dàng. Mọi người còn đồn thêm rằng hắn sở dĩ khỏe như vậy là vì hắn thích ăn thịt sống và đặc biệt hơn nữa là chỉ thích ăn toàn xôi gấc chứ không thích ăn cơm, mỗi lần hắn ăn hàng chục cân thịt cùng với một nong xôi gấc lớn. Người thày dạy võ ở vùng đất đồi nọ định xin vua đi đánh giặc thì ngã ra ốm. Tay chân ông bị co quắp cả lại. Cụ lang giỏi nhất vùng đến xem bệnh và chỉ biết là ông uống phải thuốc độc. Ai cũng nghi tên tướng giặc đã ngầm cho những kẻ chân tay của hắn đi tìm giết trước những người tài giỏi trong nước. Người thày dạy võ vừa uống thuốc, vừa ngày đêm ra sức tập luyện để tay chân mình lại cử động được như xưa. Một buổi sáng, tên tướng giặc bất thình lình phóng ngựa, dẫn quân lính của hắn kéo ập vào làng. Hắn thấy ông thày dạy võ đang lấy chân đạp vào một gốc cây sung to. Cây sung lúc đầu bị rung khe khẽ, rồi mỗi lúc rung một mạnh hơn. Sau đó, ông nhấc một cái cối đá to đưa lên, đưa xuống, vẻ còn mệt nhọc. Tên tướng giặc cười phá lên rồi xuống ngựa giơ chân đạp nhẹ vào thân cây sung. Thế là cây sung bị gãy ngang và ào ào đổ xuống. Hắn lại nhẹ nhàng đưa một tay tóm lấy cái cối đá ném vứt đi, như ta ném một hòn gạch con và cho rơi ùm xuống cái ao lớn gần đấy. Hắn gọi mấy tên quân đến trói chặt ông thầy dạy võ lại rồi bảo -Tao nghe mày muốn đi đánh tao phải không? Bây giờ thì mạng mày nằm trong tay tao rồi! Muốn sống thì hãy giết một con bò tơ, lọc năm mươi cân thịt ngon nhất, nấu một nong xôi gấc rồi mang đến chỗ ta đóng quân ở trên ngọn đồi giữa làng. Phải đội trên đầu mà đi chứ không được gánh. Đi luôn một mạch, không được dừng lại hay đặt xuống nghỉ. Đội thịt đến trước! Đội xôi đến sau! Nói xong hắn ra lệnh cởi trói cho ông. người thày dạy võ giận tím ruột, tím gan nhưng chẳng nói gì. Lúc ấy năm người con đang đi vắng, họ phải đi học chữ xa làng và lại sắp đến mùa thi. Không ai dám rời cái bút cái nghiên. Nhưng vừa nghe tin giặc kéo đến làng, họ lập tức đeo gươm vào người mà xin thầy cho về. Về đến nhà, nghe bố kể chuyện lại, năm người con nổi giận muốn chạy đi tìm tên tướng giặc hung ác để giết ngay. Người bố liền khuyên -Không được! Lúc nào quân lính của hắn cũng vây quanh, khó mà đến gần. Ngọn thương của hắn lại có thể đâm chết người từ rất xa. Các con cứ bình tĩnh, ta đã có cách khử nó! Người cha đi vay tiền mua một con bò tơ, mổ thịt rồi lọc lấy năm mươi cân thịt ngon nhất để vào một cái nia to. Ông lại đi vay ba gánh nếp trắng, đi xin ba chục quả gấc đỏ, nấu một chục nồi xôi thật dẻo. Ông đội nia thịt bò tơ đến trước. Chân ông còn đau, năm mươi cân thịt đội trên đầu không phải là nhẹ. Ông đội nia đi, mồ hôi vã ra đầy trán. Tên tướng giặc thấy ông đội thịt đến, mồm cứ nuốt nước bọt ừng ực. Hết nuốt nước bọt ừng ực, hắn lại khoái trá cười to. Còn người đội thịt thì bấm ruột chịu đựng và nghĩ thầm "Cho mày cứ cười rồi mày sẽ biết..." Tên tướng giặc cười nhận thịt xong quát to lên và giục - Còn nong xôi nữa, mày về đội đến đây ngay! Người thày dạy võ lại về đội nong xôi đến. Nong xôi to và nặng hơn nia thịt nhiều. Nhưng xôi nấu ngon và nhìn đẹp quá. Ông đội nong xôi đi đến đâu, ở đó cứ thơm lừng. Mới đi được nửa đường, mồ hôi ông đã vã ra đầy mặt, đầy người. Đôi chân ông mỗi lúc một yếu, cứ run lẩy bẩy. Cái cổ cứ như muốn gãy gập lại. Ông vẫn bặm môi, cắn răng và bắt đầu leo lên đồi. Tuy mệt lử nhưng đôi mắt ông sáng quắc và lòng ông rất vui. Ông tự nhủ "Gắng lên! Chỉ cần một lúc nữa, một lúc nữa..." Tên tướng giặc ngồi trên cao theo dõi, vừa hả dạ, vừa lo lắng. Hắn nghĩ "Thằng này không bị thuốc độc của ta thì khó mà trị được nó. Mà ngay bây giờ, hắn vẫn là một tay đáng sợ". Cái nong xôi gấc to lớn, thơm lừng vẫn lù lù tiến lên đồi. Mặt người đội xôi tái hẳn lại. Chỉ có đôi mắt. Đôi mắt vẫn sáng quắc. Nong xôi có lúc lảo đảo, ngả nghiêng, nhưng liền đó lại gượng lại, rồi nhích dần lên. Tên tướng giặc vội giật lấy thanh gươm của tên lính hầu rồi đứng phắt dậy, phóng gươm đi. Đường gươm sáng rực lên như một tia chớp, cắm vào bụng người thày dạy võ làm ông chực gục xuống. Nhưng ông đã gượng đứng thẳng lên và đưa tay rút lưỡi gươm ra, phóng lại vào ngực kẻ thù. Tên giặc tránh được. Bỗng từ trong nong xôi, năm người con nằm quây tròn được xôi phủ kín, đã vung kiếm nhảy ra và như năm làn chớp đâm phập cả vào ngực tên giặc ác. Tên tướng giặc không chống đỡ kịp, rú lên một tiếng rung cả ngọn đồi rồi ngã vật xuống. Thấy tướng đã chết, bọn lính giặc hoảng quá, kéo nhau chạy bán sống bán chết. Dẹp giặc xong, năm người con trai trở về ôm lấy xác người bố nuôi khóc vật vã mấy ngày liền. Cả làng cùng năm người con lo chuyện chôn cất rất chu đáo. Dân làng mỗi người một nắm đất đắp cho ngôi mộ ông thầy cao lên. Thương bố nuôi, năm người con lại trồng quanh khu mộ năm gốc cây con, một giống cây có lá đẹp như thêu và có nhiều bóng mát. Hàng năm, đến ngày giỗ bố, họ lại đem áo đỏ ra mặc. Họ nhớ tiếc người thày dạy võ đã có công giết giặc cứu dân. Đến lúc năm người lần lượt chết đi thì năm cái cây họ trồng quanh khu mộ người bố cũng lần lượt ra hoa màu đỏ thắm, đúng vào ngày giỗ người thầy dạy võ. Hoa đỏ như muốn nói với mọi người rằng tuy chết đi, nhưng năm người con vẫn yêu thương người bố nuôi và hàng năm đến mùa giỗ bố, họ lại mặc áo đỏ để tưởng nhớ người đã khuất... Hoa có năm cánh đỏ rực và nhìn cả cây hoa nở rộ, người ta thấy giống như một mâm xôi gấc. Cái mâm xôi ngày nào người bố đã giấu năm người con trong đó và đội đi giết giặc. Đó là cây hoa Phượng ngày nay. Mỗi năm, khi mùa Hè đến, mùa thi đến, hoa Phượng lại nở đỏ đầy cây, đầy trời. Khi mùa Hè qua, trên khắp các cành cây, người ta lại thấy hiện ra những quả Phượng dài như những thanh gươm của năm người con trai ngày trước... Nguồn Copy link Ngày xưa, xưa lắm, ở một vùng đất đồi kia, có một ông thầy dạy võ nổi tiếng về tài đánh kiếm. Vợ ông chết sớm, ông thương vợ, không lấy ai nữa nên ông không có con. Ông đi xin năm người con trai mồ côi ở trong vùng về làm con nuôi. Ngoài những giờ luyện võ, ông lại cho năm người đi học chữ, vì ông muốn năm người cùng giỏi võ, giỏi năm người con xấp xỉ ngang nhau. Năm ấy, họ chỉ mới mười ba, mười bốn. Người nào học cũng khá và tài múa kiếm thì nổi tiếng khắp vùng. Ai cũng dễ nhận được họ vì ông sắm cho năm người năm bộ quần áo màu đỏ, để mặc ra đường. Thương bố nuôi nên năm người con rất biết nhường nhịn nhau và yêu quý mọi người trong ấy trong nước có loạn. Giặc ngoài kéo vào. Nhà cháy, người chết. Tiếng kêu khóc và lòng oán giận cứ lan dần, lớn dần. Đâu cũng đồn tên tướng giặc có sức khỏe kỳ lạ. Chỉ cần đạp nhẹ một cái cũng làm bật gốc được một thân cây to. Hắn lại sử dụng một cây thương dài và nặng, đâm chết từng xâu người một cách dễ dàng. Mọi người còn đồn thêm rằng hắn sở dĩ khỏe như vậy là vì hắn thích ăn thịt sống và đặc biệt hơn nữa là chỉ thích ăn toàn xôi gấc chứ không thích ăn cơm, mỗi lần hắn ăn hàng chục cân thịt cùng với một nong xôi gấc thầy dạy võ ở vùng đất đồi nọ định xin vua đi đánh giặc thì ngã ra ốm. Tay chân ông bị co quắp cả lại. Cụ lang giỏi nhất vùng đến xem bệnh và chỉ biết là ông uống phải thuốc độc. Ai cũng nghi tên tướng giặc đã ngầm cho những kẻ chân tay của hắn đi tìm giết trước những người tài giỏi trong nước. Người thầy dạy võ vừa uống thuốc, vừa ngày đêm ra sức tập luyện để tay chân mình lại cử động được như xưa. Một buổi sáng, tên tướng giặc bất thình lình phóng ngựa, dẫn quân lính của hắn kéo ập vào thấy ông thầy dạy võ đang lấy chân đạp vào một gốc cây sung to. Cây sung lúc đầu bị rung khe khẽ, rồi mỗi lúc rung một mạnh hơn. Sau đó, ông nhấc một cái cối đá to đưa lên, đưa xuống, vẻ còn mệt nhọc. Tên tướng giặc cười phá lên rồi xuống ngựa giơ chân đạp nhẹ vào thân cây sung. Thế là cây sung bị gãy ngang và ào ào đổ xuống. Hắn lại nhẹ nhàng đưa một tay tóm lấy cái cối đá ném vứt đi, như ta ném một hòn gạch con và cho rơi ùm xuống cái ao lớn gần đấy. Hắn gọi mấy tên quân đến trói chặt ông thầy dạy võ lại rồi bảo- Tao nghe mày muốn đi đánh tao phải không? Bây giờ thì mạng mày nằm trong tay tao rồi! Muốn sống thì hãy giết một con bò tơ, lọc năm mươi cân thịt ngon nhất, nấu một nong xôi gấc rồi mang đến chỗ ta đóng quân ở trên ngọn đồi giữa làng. Phải đội trên đầu mà đi chứ không được gánh. Đi luôn một mạch, không được dừng lại hay đặt xuống nghỉ. Đội thịt đến trước! Đội xôi đến sau!Nói xong hắn ra lệnh cởi trói cho ông. người thầy dạy võ giận tím ruột, tím gan nhưng chẳng nói gì. Lúc ấy năm người con đang đi vắng, họ phải đi học chữ xa làng và lại sắp đến mùa thi. Không ai dám rời cái bút cái nghiên. Nhưng vừa nghe tin giặc kéo đến làng, họ lập tức đeo gươm vào người mà xin thầy cho về. Về đến nhà, nghe bố kể chuyện lại, năm người con nổi giận muốn chạy đi tìm tên tướng giặc hung ác để giết ngay. Người bố liền khuyên- Không được! Lúc nào quân lính của hắn cũng vây quanh, khó mà đến gần. Ngọn thương của hắn lại có thể đâm chết người từ rất xa. Các con cứ bình tĩnh, ta đã có cách khử nó! Người cha đi vay tiền mua một con bò tơ, mổ thịt rồi lọc lấy năm mươi cân thịt ngon nhất để vào một cái nia to. Ông lại đi vay ba gánh nếp trắng, đi xin ba chục quả gấc đỏ, nấu một chục nồi xôi thật dẻo. Ông đội nia thịt bò tơ đến trước. Chân ông còn đau, năm mươi cân thịt đội trên đầu không phải là nhẹ. Ông đội nia đi, mồ hôi vã ra đầy trán. Tên tướng giặc thấy ông đội thịt đến, mồm cứ nuốt nước bọt ừng ực. Hết nuốt nước bọt ừng ực, hắn lại khoái trá cười to. Còn người đội thịt thì bấm ruột chịu đựng và nghĩ thầm "Cho mày cứ cười rồi mày sẽ biết..." Tên tướng giặc cười nhận thịt xong quát to lên và giục- Còn nong xôi nữa, mày về đội đến đây ngay! Người thày dạy võ lại về đội nong xôi đến. Nong xôi to và nặng hơn nia thịt nhiều. Nhưng xôi nấu ngon và nhìn đẹp quá. Ông đội nong xôi đi đến đâu, ở đó cứ thơm lừng. Mới đi được nửa đường, mồ hôi ông đã vã ra đầy mặt, đầy người. Đôi chân ông mỗi lúc một yếu, cứ run lẩy bẩy. Cái cổ cứ như muốn gãy gập lại. ông vẫn bặm môi, cắn răng và bắt đầu leo lên đồi. Tuy mệt lử nhưng đôi mắt ông sáng quắc và lòng ông rất vui. Ông tự nhủ "Gắng lên! Chỉ cần một lúc nữa, một lúc nữa..."Tên tướng giặc ngồi trên cao theo dõi, vừa hả dạ, vừa lo lắng. Hắn nghĩ "Thằng này không bị thuốc độc của ta thì khó mà trị được nó. Mà ngay bây giờ, hắn vẫn là một tay đáng sợ". Cái nong xôi gấc to lớn, thơm lừng vẫn lù lù tiến lên đồi. Mặt người đội xôi tái hẳn lại. Chỉ có đôi mắt. Đôi mắt vẫn sáng quắc. Nong xôi có lúc lảo đảo, ngả nghiêng, nhưng liền đó lại gượng lại, rồi nhích dần lên. Tên tướng giặc vội giật lấy thanh gươm của tên lính hầu rồi đứng phắt dậy, phóng gươm đi. Đường gươm sáng rực lên như một tia chớp, cắm vào bụng người thầy dạy võ làm ông chực gục xuống. Nhưng ông đã gượng đứng thẳng lên và đưa tay rút lưỡi gươm ra, phóng lại vào ngực kẻ thù. Tên giặc tránh từ trong nong xôi, năm người con nằm quây tròn được xôi phủ kín, đã vung kiếm nhảy ra và như năm làn chớp đâm phập cả vào ngực tên giặc ác. Tên tướng giặc không chống đỡ kịp, rú lên một tiếng rung cả ngọn đồi rồi ngã vật xuống. Thấy tướng đã chết, bọn lính giặc hoảng quá, kéo nhau chạy bán sống bán chết. Dẹp giặc xong, năm người con trai trở về ôm lấy xác người bố nuôi khóc vật vã mấy ngày liền. Cả làng cùng năm người con lo chuyện chôn cất rất chu đáo. Dân làng mỗi người một nắm đất đắp cho ngôi mộ ông thày cao bố nuôi, năm người con lại trồng quanh khu mộ năm gốc cây con, một giống cây có lá đẹp như thêu và có nhiều bóng mát. Hàng năm, đến ngày giỗ bố, họ lại đem áo đỏ ra mặc. Họ nhớ tiếc người thầy dạy võ đã có công giết giặc cứu dân. Đến lúc năm người lần lượt chết đi thì năm cái cây họ trồng quanh khu mộ người bố cũng lần lượt ra hoa màu đỏ thắm, đúng vào ngày giỗ người thầy dạy võ. Hoa đỏ như muốn nói với mọi người rằng tuy chết đi, nhưng năm người con vẫn yêu thương người bố nuôi và hàng năm đến mùa giỗ bố, họ lại mặc áo đỏ để tưởng nhớ người đã có năm cánh đỏ rực và nhìn cả cây hoa nở rộ, người ta thấy giống như một mâm xôi gấc. Cái mâm xôi ngày nào người bố đã giấu năm người con trong đó và đội đi giết giặc. Đó là cây hoa Phượng ngày nay. Mỗi năm, khi mùa Hè đến, mùa thi đến, hoa Phượng lại nở đỏ đầy cây, đầy trời. Khi mùa Hè qua, trên khắp các cành cây, người ta lại thấy hiện ra những quả Phượng dài như những thanh gươm của năm người con trai ngày trước.

sự tích hoa phượng vĩ